[Sách hay] "Rồi một ngày cuộc sống hoá hư vô": Không có chỗ cho sự sợ hãi, hãy hành động ngay lúc này!
“Nếu mỗi ngày trôi qua bạn đều có thể nhắm mắt và ngủ ngon trên chiếc giường của mình, thì đó chắc chắn là một ngày hạnh phúc.” – Hideko Suzuki
Trong bài diễn văn nổi tiếng của mình, Steve Jobs đã từng nói rằng:
“Cái chết như là phát minh hay nhất của sự sống. Nó là tác nhân thay đổi cuộc sống. Nó loại bỏ sự cũ kỹ (người già) để mở đường cho cái mới (lớp trẻ). Các bạn chính là thế hệ trẻ, nhưng ngày nào đó sẽ già đi và rời bỏ cuộc sống. Xin lỗi vì đã nói thẳng nhưng điều đó là sự thật. Thời gian của bạn không nhiều, đừng lãng phí bằng cách sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều, vì đó là suy nghĩ của người khác, đừng để những quan điểm ồn ào lấn át tiếng nói bên trong bạn. Chúng biết bạn muốn gì. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.”
Bất hạnh lớn nhường nào cũng không thể tệ hơn cái chết. Nhưng sinh - lão - bệnh - tử là quy luật của tự nhiên. Mà quy luật thì chẳng cách nào xoay chuyển được. Vậy thay vì hoang mang hay lo sợ cái chết, hãy biết trân trọng cuộc sống hơn, để mỗi phút giây tồn tại của chúng ta trên cõi đời này trở nên trọn vẹn và ý nghĩa nhất.
“Rồi một ngày cuộc sống hóa hư vô” sẽ giúp bạn tìm câu trả lời. Với phong văn nhẹ nhàng Hideko Suzuki chắc chắn sẽ thuyết phục được bạn sử dụng cách nhìn lạc quan khi đối diện với cái chết.
Có bao giờ bạn tự hỏi với bản thân mình rằng, đau khổ liệu có phải là một phép thử đối với chúng ta không?
Thật ra tất cả những thất bại hay tổn thương mà chúng ta từng phải nếm trải đều có ý nghĩa riêng, nó giúp ta có những bài học, đem đến cho những trải nghiệm, để khi bình tĩnh nghĩ lại mọi việc, có thể thấy nhờ thất bại đó mà chúng ta phần nào bớt đi tính ngạo mạn. Lúc gặp bất hạnh, bạn sẽ cảm thấy buồn phiền, đau khổ, hối hận hay thậm chí là xấu hổ, nhưng khi tất cả qua đi hãy chỉ nhớ lại nó như một kỷ niệm đẹp.
Nhiều người cho rằng, khổ đau đủ nhiều thì cuộc sống ắt hẳn sẽ viên mãn hơn… thế là họ cứ âm thầm chịu đựng, nhẫn nhục hết khổ đau này đến nỗi bất hạnh khác mà quên mất rằng, cuộc sống này vốn dĩ rất vô thường. Khi chết đi rồi, sẽ chẳng có bất cứ thứ gì trên thế giới này còn thuộc về chúng ta nữa. Vậy tại sao không tận hưởng một cách triệt để nhất mỗi giây phút được sống trên đời? Tại sao không làm cho quãng thời gian ngắn ngủi ấy trở nên ý nghĩa, trọn vẹn?
“Một sớm mai kia khi mọi thứ trong đời bỗng hoá thành hư vô, chỉ mong vẫn có thể nở nụ cười mãn nguyện bởi mình đã sống những ngày trọn vẹn....”
Hideko Suzuki là một tác giả rất nổi tiếng ở Nhật Bản, rất nhiều sản phẩm của bà được xuất bản và chuyển ngữ. Vì có điều kiện tiếp xúc với nhiều người đang cận kề cái chết nên bà rất hiểu cảm xúc của họ khi sắp phải nói tạm biệt với thế giới này. Cho nên “Rồi một ngày cuộc sống hóa hư vô” sẽ là lựa chọn thích hợp cho bạn trẻ nào muốn có những trải nghiệm mới trên trang sách về sự sống và cái chết.
Bằng cách này hay cách khác thì ai trong chúng ta cũng đều phải trưởng thành, phải chấp nhận những điều rủi ro, không may xảy đến với bản thân. Vì cuộc sống muôn màu, học được cách đối diện cũng như nhìn nhận mọi sự việc một cách lạc quan bạn sẽ thấy được hai mặt tích cực và tiêu cực của cuộc sống.
Lạc quan chính là liều thuốc giúp bạn tiếp nhận mọi chuyện một cách tốt nhất. Hãy cứ vấp ngã, hãy cứ chấp nhận những đau khổ, phiền não nó sẽ giúp bạn trưởng thành.
Rồi một ngày cuộc sống hóa hư vô, cái sự vô thường trên cuộc đời khiến con người ta phải thức tỉnh, phải hết mình để có được một cuộc sống ý nghĩa nhất. Thì ra, sinh mệnh hay đời người cũng chỉ là những cái tích tắc ngắn ngủi. Điều chúng ta nên làm là tận dụng nó sao cho thật hiệu quả, thật tốt, yêu quý và hưởng thụ nó sao cho thật trọn vẹn.
“Nếu mỗi ngày trôi qua bạn đều có thể nhắm mắt và ngủ ngon trên chiếc giường của mình, thì đó chắc chắn là một ngày hạnh phúc.” – Hideko Suzuki
Hãy thử tưởng tượng nếu ngày mai bạn phải đối mặt với cái chết, liệu hôm nay bạn có sống khác đi?